xXXx░☼░░
HÁT░░TRƯỚC░░BIỂN░░MÙA░░ĐÔNG░░☼░xXXx
::.::.:..::::.:.::.:..:::..:.::.:::::..::.:.:::.:.::.::::.:.::::..:Thanh Kiều
Mùa đông đi ra biển
Tìm bài ca thất lạc.
Bài ca chìm trong sóng và bèo bọt lênh đênh.
Tôi nhặt được bài ca trôi dạt ven bờ còn nguyên vị mặn.
Biển bao giờ cũng trả lại cái không thuộc về mình.
Có bài ca rồi tôi hát.
Lời của tôi rơi xuống đáy mênh mông.
Biển đáp lại bằng những con thuyền neo mình nhẫn nại,
những tấm lưới khô cằn khắc khổ,
những bàn tay dân chài thừa thãi.
Biển mùa đông không nhận bài ca,
Lẽ nào nhấn nha giọng hát
Tôi chán nản ra về.... với giọt muối trên mi.
----::-----::---------::-----::-------::-----::-----::---------::------:----::------:----
----::-----::---------::-----::-------::-----::-----::---------::------:----::------:----
===================================================
.*.*.*.*.*.*.*
TÂM TRẠNG*.*.*.*.*.*.*.
..........................................................Nguyễn Xuân Quang
Chiều đã tắt sao em không đến.
Tiếng chim bay còn sót lại sợi buồn.
Trăm góc phố sao không nơi hò hẹn.
Tôi dừng chân ra vẻ chẳng ngóng tìm.
Trái tim nào cứ thổn thức lặng im.
Một sự thật nói hoài không tỏ được.
Tiến nửa bước lại lùi thêm một bước.
Tôi hoang mang trong chính cõi riêng mình.
Em không đến hay em không tồn tại?
Tôi ngay đây hay mất hút phương nào?
Ta đang sống hay là đang tưởng tượng.
Hai đứa mình đã tưởng tượng về nhau?
Chiều đã tắt sao em không đến?
Trăm người đi qua phố đã qua rồi.
Tiếng chân bước cuối cùnh như vọng mãi.
Ta ngước nhìn đỉng phố sáng mờ trăng.
----::-----::---------::-----::-----::---------::------:----::------:----
===================================================
----::-----::---------::-----::-------::-----::-----::---------::------:----::------:----
===================================================